24/12/2020
Bánh gio là một món ngon ở Văn Quán, Mê Linh, Hà Nội.
Một trong những bí quyết của nghề làm bánh gio là chế nước gio.
Người Văn Quán dùng thân cây thầu dầu, dền gai, dó làm giấy, vỏ lạc, vỏ soan, chả vững… phơi khô, đốt thành gio, dần lấy bột mịn rồi đem ngâm với nước vôi trong chum sành.
Ngâm bẩy ngày thì chắt lấy nước trong, để thêm bẩy ngày nữa là dùng được. Dùng gạo nếp tốt, vo đãi sạch sạn sạch trấu, ngâm nước gio 3 – 4 giờ, vớt ra để ráo nước rồi đem gói. Gói bằng lá dong phơi khô, luộc rồi rửa sạch lau khô, bánh mới dậy màu. Xếp bánh vào nồi, cứ một lượt bánh một lượt măng khô.
Đổ nước ngập một ngón tay, đun sôi, ngâm 15 phút rồi đun tiếp. Nước sôi trở lại dăm phút thì vớt ra để ráo là xong. Bánh bóc ra phải có màu đỏ và trong như hổ phách.
Chấm mật hoặc đường cát, ăn ngọt mát, dẻo quánh: miếng bánh quấn lấy chân răng như chẳng muốn rời nhau.
Cỗ làng Yên Bài, xã Tự Lập mà không có bát giờ lợn nấu giả cầy thì chưa được gọi là cỗ sang.
Xem tiếp